État légal (
tiếng Pháp: "nhà nước hợp hiến"), còn gọi là "
nhà nước pháp trị",
[1] là một
học thuyết về tư duy pháp lý
châu Âu lục địa, có nguồn gốc từ các nghiên cứu về nền
hiến pháp của
nước Pháp, lập luận cho tính ưu việt của luật lệ dành cho
quyền hiến định.Trái ngược với thuật ngữ
nhà nước cảnh sát có luật pháp được đem ra áp dụng một cách tùy tiện, bất công, và việc thi hành chúng nằm ngoài sự kiểm soát của nhà nước – và đối với
Rechtsstaat ("nhà nước pháp trị") – có quyền hiến định được coi là ưu tiên và thay thế quyền của luật pháp – état légal được người Pháp định nghĩa là một dạng pháp quyền tức là luật pháp áp dụng bình đẳng cho tất cả người dân, bất kể thuộc tầng lớp nào trong xã hội, mà không có hoặc làm giảm giới hạn quyền hiến định đối với ý chí của nhà lập pháp.
[2][3][4]Tại những quốc gia có nền dân chủ thực thi
phổ thông đầu phiếu, état légal dành quyền ưu tiên tuyệt đối cho quyết định của đa số cử tri – nói chung là thông qua số đại diện dân cử – điều này có thể dẫn đến các quyết định gây bất lợi cho
quyền của thiểu số hoặc trái với
quyền con người.
[2][3][4] Theo định nghĩa của luật gia lập hiến Dominique Rousseau, état légal "quy định quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp đối với nhà nước pháp quyền đã được Nghị viện thông qua, một loại quy tắc, được coi là sự thể hiện ý chí phổ quát, là điều không thể chối cãi và do vậy không thể bị đem ra phán xét."
[4]